Thơ Từ Giã Vợ Đi Xuất Gia
Đại sư Liên Trì
Sakya Minh-Quang dịch
Nàng thấy chăng?
Cô gái xóm đông khỏe như hổ
Mang thai nặng nhọc không than khổ
Tối qua còn đứng dựa cổng làng
Sáng nay đã ra ngoài thiên cổ!
Lại thấy chăng ?
Chàng trai xóm Tây mạnh như rồng
Ăn uống no rồi say giấc nồng
Hồn đi mãi miết không về lại
Sáng ra chỉ còn cái xác không!
Người trước mắt còn thế ấy
Bao người phương khác cũng như vậy
Rảnh suy tính lại kẻ thân quen
Năm tháng qua rồi còn lại mấy?
Vậy mới tin
Thơ Chu Hi
Lời lời chân thật chẳng sai chi:
“Hôm qua đầu đường còn cưỡi ngựa
Sáng nay quan quách đã liệm thi!”
Người thông tuệ
Chớ ngủ mê
Người khác đã vậy mình cũng vậy
Thỏ chết chồn còn biết rơi lệ
Mình chết không thương, sao quá tệ!
Vào bụng lừa
Ở thai ngựa
Địa ngục khổ não nói sao vừa
Muốn được thân người lại như nay
Khó hơn đáy biển mò kim nữa!
Tôi viết ra
Lời thiết tha
Mỗi lời lệ máu mỗi tuôn ra
Tình nghĩa một đời vài câu nhắn
Xin nàng quyết định, kẻo ngày qua....