top of page

Sám Hối Sáu Căn Thật Tướng Quán

TÁN THÁN ĐỨC PHẬT

Pháp Vương vô thượng trong đời
Nhân thiên ba cõi không người sánh ngang
Là Thầy dạy khắp thế gian
Là Cha lành của vô vàn chúng sanh

Quy y trong một niệm lành
Nghiệp vô lượng kiếp hóa thành sạch không
Tán dương Phật đức mênh mông
Dù trăm ngàn kiếp cũng không tận cùng (1 xá)                                         

QUÁN TƯỞNG ĐẢNH LỄ

Chúng sanh, chư Phật vốn đồng
Cả hai rỗng lặng, một dòng tánh không
Chí thành quán tưởng suốt thông
Đạo giao cảm ứng thực không nghĩ bàn.

Mười phương Phật, một đạo tràng
Lại qua ảnh hiện như màn lưới châu
Nay con quy mạng cúi đầu
Lễ trước chư Phật nhiệm mầu chứng minh (1 xá).

ĐẢNH LỄ TAM BẢO

1. Kính lạy Phật Cha lành giác ngộ

Đã bao đời cứu khổ quần sanh

Như trăng giữa tháng tròn vành

Sáng soi mỗi bước tu hành con đi.  (1 lạy

2. Kính lạy Pháp thuyền từ phổ độ

Đưa người qua biển khổ mênh mông

Giúp con sống trọn tấm lòng

Thương yêu tỉnh thức giữa vòng tham sân. (1 lạy)

3. Kính lạy Tăng bậc Thầy cao cả

Thay Phật-đà giáo hóa quần sanh

Dạy con biết lối tu hành

Trao đèn Chánh Pháp, phước lành thế gian. (1 lạy)

 

TÁN LƯ HƯƠNG

Lư hương vừa bén chiên đàn
Khói thơm ngào ngạt muôn ngàn cõi xa
Tâm thành tưởng Phật thiết tha
Tùy nơi cảm ứng hiện ra mây lành
Vừa sinh một niệm chí thành
Toàn thân Phật hiện phước lành vô biên.

Nam mô Hương vân cái Bồ-tát  (2 lần)
Nam mô Hương vân cái Bồ-tát Ma-ha-tát.
Nam-mô Thập Phương Thường Trụ Tam Bảo. (3 lần)

PHÁT NGUYỆN THỌ TRÌ

Kính lạy đức Từ Phụ,
Bổn Sư Thích-ca Văn
Cùng bao đời Chư Tổ
Từ bi đã dạy răn. 
Nay con phát nguyện lớn
Thọ trì đọc tụng kinh
Trên đền bốn ơn nặng
Dưới cứu khổ ba đường
Nguyện kẻ thấy người nghe
Đều phát Bồ-đề tâm
Đời đời làm bạn lành
Đồng hành Bồ-tát đạo.
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật. (3 lần)

 

KỆ KHAI KINH

Vô thượng thậm thâm: Pháp nhiệm mầu                             
Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu
Con nay thấy nghe, thọ trì Pháp
Nguyện ngộ thật nghĩa Phật ý sâu.     
Nam-mô Đạo Tràng Hội Thượng Phật Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Đạo Tràng Hội Thượng Phật Bồ-tát Ma-ha-tát.

 


SÁM HỐI TỘI LỖI SÁU CĂN
(Lục Thời Sám Hối Nghi)

 

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

 

Xét suy nghiệp ác đầy trời
Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?

+++

  1. Sám hối tội lỗi nhãn căn

Mắt từng bao nghiệp lầm sai
Thích xem điều xấu mê say sắc trần
Việc thiện để mắt chưa từng
Hư không hoa đốm tưởng chừng thực hoa.

Quên trăng, ngỡ ngón tay là…
Ghét thương, đẹp xấu… theo đà phát sinh
Mắt liếc vọng khởi bao tình
Mê đi chánh kiến, tà sinh nhiễm lòng.

Phân biệt đen trắng, sắc không… 
Bao loại tà quán khiến lòng loạn mê
Chân tâm không thấy lối về
Như người mù giữa bốn bề tối tăm.

Gặp người sắc đẹp mê tâm
Liếc nhìn, trộm ngó… tưởng xâm phạm người
Phản quan soi chiếu biếng lười
Không thấy mặt thật mình thời chưa sinh.

Thấy tiền, vàng, ngọc…tham sinh
Mở to mắt ngắm ước mình chủ nhân
Gặp ai khốn khó cùng bần
Quay lưng, khép mắt chưa từng biết thương!

Thấy người dưng chết giữa đường
Từ bi không có, mắt thường làm ngơ
Gia đình mình chết bao giờ
Ái ân nhắc đến, lệ mờ đôi mi!

Tam Bảo không kính, còn khi
Gặp kinh, tượng Phật ngó đi chẳng màng
Phòng tăng, điện Phật nữ nam
Mày đưa mắt liếc khởi tham ái tình.

Nhân quả chẳng sợ, chẳng tin
Không e hộ Pháp, mặc tình đắm say
Vô biên tội lỗi thế này
Từ nơi căn mắt lỡ gây nghiệp trần.

Đọa vào địa ngục khổ thân
Hằng sa kiếp mới lần lần thoát ra
Thân người dù được nhưng mà
Vẫn còn dư báo phải ra mù lòa.

Nếu không sám hối trước tòa
Không tiêu tội cũ, sợ sa đọa đày
Con nay khẩn thiết giải bày
Cầu trên chư Phật quan hoài chứng minh.

Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ).

 

2. Sám hối tội lỗi nhĩ căn

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

Xét ra nghiệp ác đầy trời
Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?
         +++                       

Tai từng bao nghiệp lầm sai
Ghét nghe Chánh Pháp, đắm say lời tà
Chân tâm mê nhận không ra
Chạy theo vọng cảnh hằng sa lỗi lầm.

Sáo đàn ồn náo loạn tâm
Say mê khen tiếng rồng ngâm non Bồng
Chuông vang trầm ấm nhẹ lòng
Nghe như ếch nhái ngoài đồng kêu đêm.

Nhạc đời lời tục đi tìm
Vừa nghe ca khúc tình liền vọng sanh
Câu kinh tiếng kệ lời lành
Bỏ qua chẳng chút tâm thành lắng tai.

Được người khen nịnh, dù sai
Nghe xong vui thích, ước ai khen hoài
Lời lành, hướng thượng thẳng ngay
Không nghe, còn lại giận ai khuyên mình.

Vài ba bạn rượu tâm tình
Rủ rê hoa liễu mặc tình ăn chơi
Gặp nhau chỉ nói chuyện đời
Thị phi, đâm thọc, nghe lời dệt thêu.

Thầy sáng bạn tốt dắt dìu
Ân cần chỉ bảo bao nhiêu cũng thừa
Che tai, lòng chẳng thích ưa
Cãi lời trung hiếu thầy vừa dạy khuyên.

Nghe kinh cảm thấy chán phiền
Còn nghe tiếng xuyến lòng liền khởi dâm
Trên đây vô lượng lỗi lầm
Do tai nghe tiếng kiếm tầm vọng duyên.

Chết sa ác đạo triền miên
Nhiều đời chịu khổ chẳng yên một ngày
Thân người dù được phước này
Vẫn còn dư báo điếc tai nhiều đời.

Nếu không sám hối chẳng lơi
Tội này phải chịu bao đời đọa sa
Chí thành sám hối trước tòa
Cầu trên chư Phật thương mà chứng minh.


Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ)

3. Sám hối tội lỗi tỷ căn

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

Xét suy nghiệp ác đầy trời
Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?
          +++                

Mũi từng bao nghiệp lầm sai
Tham mùi thơm lạ, tạo vay nghiệp trần
Pháp thân thanh tịnh hương chân
Không biết trân quý năm phần tâm hương.

Lan xông xạ ướp vấn vương
Chạy theo trần cảnh vào đường khổ không
Hương giới định tuệ ngát lòng
Chưa từng huân tập, cũng không biết mùi.

Trước mặt Tam Bảo đùa vui
Chiên đàn cúng Phật ngửi mùi chẳng kiêng
Không ngại Hộ Pháp linh thiêng
Trộm hương bất kính, cửa thiền giỡn chơi.

Má đào hương phấn không rời
Lôi đi cũng chẳng chịu dời gót chân
Bồ-đề cây giác xoay lưng
Hoa lòng thơm sạch chưa từng để tâm.

Món ngon quán chợ kiếm tầm
Nghe mùi bếp nấu khởi tâm thèm thuồng
Tanh hôi cá thịt không buông
Đam mê ô uế như tuồng heo nhơ.

Vào chùa chẳng biết kính thờ
Hỉ mũi lau cột làm nhơ Phật đường
Say nằm điện Phật vất vương
Thở hôi kinh tượng, coi thường già-lam.

Tỳ-kheo sen ngửi chưa tham
Còn bị thần quở trộm làm của riêng[1]
Thần thông tiên chứng tứ thiền
Nghe hương mỹ nữ tâm liền khởi dâm.

Chỉ trong một niệm sai lầm
Không hay không biết rơi hầm khổ đau
Do vì mũi đắm trần lao
Vô biên tội lỗi từ nào đến nay.

Chết rơi vào cảnh đọa đày
Ba đường chịu khổ, kiếp dài trần sa
Cho dù đường ác thoát ra
Làm người bệnh mũi thở ra nhọc nhằn.

Nếu không sám hối ăn năn
Làm sao tiêu tội số hằng hà sa?
Nay con đối trước Phật-đà
Thành tâm sám hối thương mà chứng minh.

Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ).

4. Sám hối tội lỗi thiệt căn

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

Xét suy nghiệp ác đầy trời
Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?
         +++               

Lưỡi từng bao nghiệp lầm sai
Tham ăn đắm vị ngọt cay đều sành
Tổn thương sinh mạng chúng sanh
Nuôi thân thỏa miệng tạo thành tội sâu.

Chim bay cá lặn khác nhau
Thú rừng, gia súc cùng vào bếp ăn
Chìu theo khẩu nghiệp trói trăn
Tanh hôi không kể, tỏi hành chẳng kiêng.  

 

Bao đời nhân quả triền miên
Ăn người tám lạng, trả liền nửa cân
Đến nay sinh tử bao lần
Tội kia đầy dẫy có phần tham ăn.

Vào chùa lễ Phật trai Tăng
Cơm chay thanh đạm cho rằng khó ăn
Nhịn đói lòng nghĩ lăng xăng
Mong xong việc sớm về ăn thịt thà.

Những ngày chay lạt qua loa
Mới ăn chút ít bảo là đã no
Khác nào người bệnh sầu lo
Gượng nuốt thuốc cháo để cho đỡ lòng.  

Tiệc tùng ăn nhậu trông mong
Đầy bàn cá thịt trong lòng mới vui
Cơm qua rượu lại nói cười
Mang lên món nóng, lạnh thời dọn đi.

Đãi khách, cưới gả những khi
Sát sinh hại vật chỉ vì miệng tham
Biết bao tội lỗi đã làm
Chỉ vì cái lưỡi còn tham vị trần.

Lưỡi còn gây tạo ác nhân
Nói dối, hai lưỡi rẽ phân hiệp hòa
Dệt thêu những chuyện trăng hoa
Ác ngôn mắng chưởi gây ra khổ sầu.

Tam Bảo chẳng kính chút nào
Mắng chê nói xấu hỗn hào tăng ni
Mẹ cha nghịch cãi kể gì
Thánh hiền lừa dối, vua thì chê bai.

Việc người moi móc đúng sai
Lỗi mình che dấu như bài kẻ gian
Cổ kim bình luận nói càn
Khen chê phải quấy theo đàng chủ quan.

Lấy lòng khen nịnh giàu sang
Còn ai khốn khổ mắng càn nể chi
Chiếm chùa xua đuổi tăng ni
Người ăn kẻ ở khinh khi chửi thường.

Miệng ngọt lòng tợ đao thương
Thuốc độc ngoài lại bọc đường khó hay
Lỗi mình bao biện khéo thay
Chuyện không nói có, đúng sai ngược đường.

Trách trời oán đất chuyện thường
Đàm dơ khạc nhổ vãi vương sông hồ
Phòng tăng hý luận chuyện thô
Người đang niệm Phật xen vô ồn ào.

Lưỡi gây tội lỗi biết bao
Trong vô lượng kiếp, toán nào tính xong?
Chết sa địa ngục nát lòng
Nước đồng sôi đổ vào trong miệng này.

Lại thêm rút lưỡi trâu cày
Trải trăm ngàn kiếp không ngày tạm yên
Trả xong địa ngục tội khiên
Làm người dư báo hiện tiền ngọng câm.

Nếu không sám hối lỗi lầm
Làm sao hết tội khỏi hầm lửa sa?
Nay con sám hối trước tòa
Cầu trên chư Phật thương mà chứng minh.

Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ).

5. Sám hối tội lỗi thân căn

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

Xét suy nghiệp ác đầy trời

Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?

         +++

Thân từng bao nghiệp lầm sai
Tinh cha huyết mẹ hình hài tạo nên
Bốn đại năm uẩn không bền
Duyên sinh giả hợp chẳng nên chấp mình.

Chấp thân là ngã, vọng tình
Quên đi chân tánh của mình bấy lâu
Làm ra ba nghiệp dãi dầu:
Sát sinh, trộm cắp, tham cầu tà dâm.
                         

Sát sinh không chút từ tâm
Đều do một niệm sai lầm mà ra
Không hay vật cũng như ta
Tham sống sợ chết, từng là mẹ cha.

Ngộ sát, cố sát nghiệp tà
Hoặc tự mình giết, hay là xúi ai
Làm bùa cầu hại người ngay
Thức ăn đầu độc chết hay bệnh dần.

Nhẫn tâm không chút lòng nhân
Đốt rừng giết thú muôn phần phần thảm thương
Chặn nguồn cá cạn cùng đường
Đuổi tận giết tuyệt không thương loài nào.

Lưới giăng bẫy rập vây rào
Chim ưng, chó dữ xua vào đuổi săn
Chưa từng một niệm ăn năn
Khởi lòng thương xót nghĩ rằng sẽ không.

Thấy nghe giết hại vui lòng
Khởi tâm động niệm vào vòng tội khiên
Xuống lên sinh tử triền miên
Tội sát đầy dẫy như miền rừng hoang.
                             

Trộm cắp nghiệp bởi tham lam
Của người lại muốn chiếm làm của riêng
Móc túi, phá két trộm tiền
Đột nhập, bẻ khóa… lấy khiêng sạch nhà.

Của chùa trộm cắp không tha
Không tin tội phước, gian tà nhiễm tâm
Ngọc vàng hay chỉ cây tăm…
Không cho mà lấy tội lâm vào mình.
                            

Tà dâm mắt đắm sắc thinh
Tâm mê tham ái, phụ tình phu thê
Liêm trinh chẳng sợ cười chê
Thỏa lòng tư dục không hề thẹn tâm.

Hoặc nơi đất Phật ăn nằm
Gái trai gần gũi làm xằng việc yêu
Mày đưa mắc liếc đủ điều
Ném hoa chọc ghẹo, cười trêu gái lành.

Gian dâm, hãm hiếp ác hành
Vô biên tội lỗi hình thành từ dâm
Chết sa ngục khổ tối tăm
Trai ôm cột lửa, gái nằm giường chông.

Muôn kiếp nghiệp trả chưa xong
Làm người dư báo thân không vẹn toàn
Tội xưa cao chất bằng non
Nghiệp nay tiếp tục vẫn còn diễn sinh.
                            

Nếu không rửa sạch tâm mình
Ăn năn sám hối tội tình nào tiêu
Trước tòa Tam Bảo cao siêu
Con xin sám hối những điều nghiệp thân.

Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ).

5. Sám hối tội lỗi ý căn

Con từ vô thủy đến nay
Quên đi chân tánh xưa rày tịnh thanh
Không biết nẻo chánh đường lành
Rơi ba đường khổ tử sanh nhiều đời.

Xét suy nghiệp ác đầy trời
Do sáu căn lỗi mê thời tạo ra
Nếu không sám hối tội qua
Làm sao tu sửa nghiệp tà tương lai?
      +++

Ý từng bao nghiệp lầm sai
Phan duyên phân biệt không ngày tạm yên
Tình trần trói buộc xích xiềng
Mê tâm chấp tướng não phiền tự gây.

Như tằm kéo kén tự vây
Nhả tơ càng lắm càng dày buộc thân
Bướm đêm đèn sáng lại gần
Sa vào lửa dữ đốt thân hại mình.

Mê tâm điên đảo khởi sinh
Đều do ba độc vọng tình gây ra
Tham, sân, si nghiệp bao la
Gây nên khổ não hằng sa tội tình.
                         

Tham lam thấy của tâm sinh
Âm mưu chiếm đoạt cho mình xài riêng
Thấy người tài giỏi, ngoan hiền
Còn mình thua kém lại phiền ghét ganh.

Gặp người hoạn nạn nỡ đành
Làm ngơ tiếc của chẳng dành một xu
Cúng chùa bỏ chút mặc dù
Cầu xin đủ việc đền bù tốn hao.

Bán buôn tham lợi hại nhau
Dối gian, dơ, độc…miễn sao lời nhiều
Của tiền dù có bao nhiêu
Túi tham không đáy vẫn kêu mình nghèo!

Biết rằng chết chẳng đem theo
Gạo dư để mục, người nghèo chẳng cho
Áo quần treo kín cả kho
Để người chịu rét chỉ lo phần mình.

Được người ngàn vạn còn xin
Bỏ ra một chút thấy mình tốn hao
Bạc vàng châu báu biết bao
Chưa từng bố thí đồng nào cho ai.

Tính toan kiếm của cả ngày
Đêm nằm sợ trộm cửa gài không yên
Lao tâm tổn trí não phiền
Đều do tham nghiệp làm duyên buộc mình.
                               

Từ tham sân hận phát sinh
Giận người vì bởi trái mình mà ra
Lửa sân một đóm lan xa
Đốt mình cũng đốt cả nhà thiện duyên.

Hét la, đập phá, trách phiền
Hơn thua tranh chấp đâu riêng người đời
Xuất gia kinh luận tranh hơi
Cãi nhau, công kích nhiều lời khó nghe.

Giận thầy, phỉ báng kéo phe
Mẹ chạ la mắng, bạn bè từ nhau
Cỏ nhẫn khô héo úa màu
Lửa độc lừng lẫy bốc cao ngất trời.

Ác ngữ giận mắng theo đời
Hại người tổn vật những lời độc cay
Từ bi không nhớ mảy may
Không tuân luật cấm, mặc ai phê bình.

Mở miệng thiền đạo, điển kinh
Gặp duyên đối cảnh mê tình như ngu
Cửa không khoác áo nhà tu
Lòng chưa vô ngã, công phu sơ sài.

Như cây khô bắt lửa ngay
Lửa quay lại đốt cây này thành than
Bao nhiêu tội lỗi buộc ràng
Đều do sân nghiệp một đàng gây nên.
                           

Ngu si lầm lỗi là nền
Tham sân… các tội xây trên nghiệp này
Tối tăm, cố chấp sâu dày
Không phân thiện ác, đúng sai thế nào.

Như ngu giết gấu, mất tay
Đốn cây ngã chết dại này tự mang
Mắng Phật tội báo buộc ràng
Nhìn trời phun bọt mặt càng dính dơ.

Vong ân phụ nghĩa trước giờ
Không lòng nhân đức làm ngơ ân tình
Không biết tự xét lại mình
Là do si nghiệp tội tình mà ra.

Như đây tội lỗi hằng sa
Nghiệp si sâu nhất tạo ra mọi điều
Chết sa ngục tối khổ nhiều
Trải trăm ngàn kiếp khó tiêu tội này.

Thân người dù được như nay
Vẫn còn dư báo người hay dại khờ
Nếu không sám hối nghiệp nhơ
Làm sao hết tội, bao giờ tịnh thanh?

Con nay một dạ chí thành
Sám hối bỏ ác, làm lành tu tâm
Vung gươm tuệ dứt lỗi lầm
Cầu trên chư Phật âm thầm chở che.

Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát (2 lần)
Nam-mô Cầu Sám Hối Bồ-tát Ma-ha-tát (1 lễ).

 

 

BÀI TỤNG THẬT TƯỚNG QUÁN SÁM HỐI SÁU CĂN
      (Kinh Quán Phổ Hiền Hành Pháp)

 

Nhãn căn tạo ác sâu dày
Nghiệp duyên chướng ngại mắt đầy tội nhơ
Đại Thừa đọc tụng nương nhờ
Tư duy thật tướng tội nhơ không còn.

Sám hối vầng tuệ sáng tròn
Bóng đêm ác nghiệp đâu còn mảy may.
            +++

Nhĩ căn nghe tiếng lỗi lầm
Phá hư hòa hợp âm thầm rẽ chia
Cuồng tâm phân biệt đây kia
Như khỉ chuyền nhảy không lìa phan duyên.

Đại Thừa đọc tụng tinh chuyên
Quán không, vô tướng nghiệp duyên dứt liền
Trí tuệ thanh tịnh hiện tiền
Tai thành thiên nhĩ mọi miền đều nghe.
            +++

Tỷ căn tham đắm các mùi
Tùy duyên sinh khởi khổ vui xúc trần
Mũi cuồng si tạo nghiệp nhân
Tâm theo tham nhiễm sinh phần trần lao.

Đại Thừa tụng chẳng lãng xao
Quán lý thật tế, nghiệp nào cũng không
Tánh không, thật tướng tỏ thông
Nghiệp không còn khởi, thoát vòng trần lao.
            +++

Thiệt căn khởi nghiệp chẳng lành
Dối gian, ác khẩu, muôn ngàn dệt thêu
Hai lưỡi đâm thọc đặt điều
Chê bai Chánh Pháp tội nhiều như mây

Ai muốn điều phục nghiệp này
Tu tâm từ ái, thẳng ngay tâm mình
Quán pháp thật tướng vô sinh
Trời quang mây tạnh, tội tình tự không
          +++

Ý căn như vượn nhảy chuyền
Tâm luôn giong ruỗi chẳng yên lúc nào
Muốn chiết phục ý lao xao
Đại Thừa tụng đọc nghiệp nào cũng tiêu.

Pháp thân Đại Giác cao siêu
Từ vô úy, lực cảm chiêu mà thành.
          +++

Thân là chủ chốt cơ quan
Mắt tai mũi lưỡi… liên quan thân này.
Bụi trần gió nghiệp tung bay
Sáu giặc làm chủ suốt ngày không yên.

Muốn diệt ác nghiệp tội khiên
Không còn phiền não, bình yên niết-bàn
Đại Thừa đọc tụng, phản quan
Tư duy thật tướng, một đàng quán không

Vô lượng phương tiện thần thông
Cùng mẹ Bồ-tát: quán không tựu thành!
         +++

Sáu căn tạo nghiệp trên đây
Đều do sáu thức lầm gây tội tình
Biển khơi nghiệp chướng phát sinh
Bởi vì gió tưởng vọng tình mà ra.

Ai muốn sám hối nghiệp tà
Nên ngồi thẳng quán tội là tánh không
Vầng tuệ thật tướng tỏ thông
Tội như sương sớm tan trong nắng hồng.

Nên phải sám hối một lòng
Sáu căn thanh tịnh, cùng đồng Như Lai.  

 

 

SÁM PHÁT NGUYỆN

Đệ tử hôm nay quỳ trước Phật,
Chí thành đảnh lễ đấng Từ Tôn,
Đã bao phen sanh tử dập dồn,
Trôi lăn mãi trong vòng lục đạo.

Thế Tôn đã đinh ninh chỉ bảo,
Mà con còn đắm đuối mê say,
Mắt ưa xem huyễn cảnh hằng ngày,
Tai thích tiếng mật đường dua nịnh,

Mũi quen ngửi mùi thơm bất tịnh,
Lưỡi dệt thêu lắm chuyện gay go,
Thân ham dùng gấm vóc sa hoa,
Ý mơ tưởng bao la vũ trụ.


Bởi lục dục lòng tham không đủ,
Lấp che mờ trí tuệ từ lâu,
Hôm nay mong giác ngộ hồi đầu,
Tâm sám hối phơi bày tỏ rõ.

Nguyện tội ác từ nay lìa bỏ,
Chuyển sáu căn ra khỏi lầm mê,
Trước đài sen thành kính hướng về,
Tịnh tâm ý quy y Tam Bảo.

Phật giới cấm chuyên trì chu đáo,
Dứt tận cùng cội rễ vô minh,
Chí phàm phu tự lực khó thành,
Cầu đại giác từ bi gia hộ!

Dầu phải chịu muôn ngàn gian khổ,
Con dốc lòng vì đạo hy sinh,
Nương từ quang tìm đến lạc thành,
Đặng tự giác giác tha viên mãn.

 

SÁM NGÃ NIỆM

(Dành riêng cho người xuất gia)

 

Con xét nghĩ từ vô thủy kiếp
Tánh viên minh bị nghiệp phủ vây
Luân hồi sinh tử đến nay
Thay hình đổi dạng đọa đày biết bao!

Nhờ chút ít căn lành đã tạo
Gặp duyên xưa, vào Đạo xuất gia
Cạo đầu, mặc áo cà-sa
Phạm trai, phá giới... hằng sa lỗi lầm!

Đã không có từ tâm hộ mạng
Lại còn ham thịt cá, sát sinh
Đại chúng tiền lấy mặc tình
Của chùa xài phí, riêng mình ăn tiêu.

Sống tà mạng, tham nhiều chưa đủ
Còn dâm ô, bia rượu chẳng chừa
Khinh Tăng, phỉ báng Đại Thừa
Chê thầy, mạn Phật, lọc lừa, vong ân!

Khoe mình giỏi, lỗi lầm lấp liếm
Ghen người hơn, trù ếm tài năng
Gạt người, tham lợi, cầu danh
Hơn thua phải trái, tranh giành ngã nhân!

Tâm tà niệm chừa từng dừng nghỉ
Thân lăng xăng không ý tạm yên
Chuyện đời hăng hái phan duyên
Trì kinh niệm Phật thấy phiền, chẳng vui!

Ngoài oai nghi, càng thêm dối trá
Trong ngã mạn, chỉ có si cuồng
Biếng tu, ăn ngủ buông tuồng
Không lòng hổ thẹn, cúi luồn, tham ganh.

Như cây mục, ruộng hoang vô dụng
Tựa thây trôi giữa biển tạm thời
Sống không chút thiện để đời
Chết rơi ba nẻo, nhiều đời khổ đau!

Con ngưỡng nguyện Phật Vô Lượng Thọ
Cùng Quán Âm, Thế Chí các hàng
Từ bi phóng ánh uy quang
Chiếu soi cõi tối cứu hàng chúng sinh.

Từ vô thủy đến nay tội chướng
Nơi sáu căn, ba nghiệp chất chồng
Quán sâu tánh tội vốn không
Một niệm thanh tịnh, viên đồng Pháp thân!

 

 

Kinh Ma-ha Bát-nhã Ba-la-mật Tâm Yếu
Bồ-tát Quán Tự Tại
Khi thực hành Bát-nhã
Ba-la-mật thâm sâu
Quán chiếu thấy năm uẩn
Đương thể đều là không
Vượt qua vòng khổ ách.
Xá-lợi-phất lắng nghe
Sắc chẳng khác tánh không
Tánh không chẳng khác sắc
Sắc chính là tánh không
Tánh không chính là sắc
Thọ, tưởng, hành và thức
Bản chất cũng như vậy.
Lại nữa, Xá-lợi-phất
Các pháp thật tướng không
Không sinh cũng không diệt
Không sạch cũng không nhơ
Không thêm cũng không bớt;
Không có năm thủ uẩn:
Sắc, thọ, tưởng, hành, thức;
Không có sáu căn: mắt
Tai, mũi, lưỡi, thân, ý;
Không có sáu trần: sắc
Thanh, hương, vị, xúc, pháp;
Cũng không có sáu thức:
Nhãn thức đến ý thức;
Mười tám giới đều không.
Không có mười hai duyên:
Vô minh đến già chết;
Không có hết vô minh
Cho đến hết già chết
Lưu chuyển và hoàn diệt
Cả hai chiều đều không.
Không có bốn thánh đế:
Khổ, tập, diệt và đạo.
Không có trí có đắc
Vì không có sở đắc.
Bồ-tát y Bát-nhã
Ba-la-mật-đa này 
Tâm không còn chướng ngại
Do không có chướng ngại
Nên không có sợ hãi
Lìa mộng tưởng đảo điên
Đến Niết-bàn cứu cánh.
Chư Phật trong ba đời
Đều y nơi Bát-nhã
Đắc Vô Thượng Bồ-đề.
Thế nên biết Bát-nhã
Là chân ngôn đại thần
Là chân ngôn đại minh
Là chân ngôn vô thượng
Không chân ngôn nào bằng
Có vi diệu công năng
Diệt trừ tất cả khổ
Chân thực không dối hư
Liền nói ra chú rằng:
Ga-tê, ga-tê, ba-ra ga-tê, ba-ra sam-ga-tê, bô-đi xóa-ha  (3 lần).

(Gate gate para gate para samgate bodhi svaha)

 

HỒI HƯỚNG

Sám hối phát nguyện phước vô biên
Hồi hướng chúng sinh khắp mọi miền
Nguyện ai còn đắm trong biển khổ
Về nơi nước Phật được an nhiên.

Nguyện tiêu ba chướng, hết phiền não
Nguyện được Bát-nhã trí rộng cao
Nguyện thực hành theo Bồ-tát đạo
Đời đời tinh tiến chẳng lãng xao.

Nguyện sinh về cõi Tây phương
Đài sen chín phẩm dựa nương thức thần
Hoa nở thấy Phật pháp thân
Chứng ngôi bất thoái, cõi trần độ sinh.

Nguyện đem công đức tu này
Hướng về tất cả, chung xây phước lành                              
Con cùng pháp giới chúng sanh
Đồng nên Phật đạo, đồng thành Như Lai.

 

 

TAM TỰ QUY Y

Con tự quy y Phật
Nguyện tất cả chúng sanh
Tin hiểu Đạo Vô Thượng
Đồng phát Bồ-đề tâm (1 lễ).

Con tự quy y Pháp
Nguyện tất cả chúng sanh
Thâm nhập nghĩa kinh tạng
Trí tuệ sâu như biển (1 lễ).

Con tự quy y Tăng
Nguyện tất cả chúng sanh
Hòa hợp cùng đại chúng
Sống vô ngại, an lành (1 lễ).

TỨ HOẰNG THỆ NGUYỆN

Chúng sinh vô biên thệ nguyện độ
Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn
Pháp môn vô lượng thệ nguyện học
Phật Đạo vô thượng thệ nguyện thành.

 

------------------------------------------------------------------------------------

[1] Kinh Tạp A-hàm Biệt Dịch, bài kinh 358 ghi: Có một vị tỳ-kheo bị bệnh mắt không thấy đường nhờ một vị y sĩ xem giùm. Vị y sĩ bảo phải ngửi mùi hương hoa sen mới lành bệnh. Vị tỳ-kheo liền đến bên ao sen ngồi ngửi lấy mùi hương thoảng qua trong gió. Lúc đó có vị thiên thần hiện ra quở trách vị tỳ-kheo này là trộm hương. Trong lúc đó, có người xuống ao cắt cả lá và rễ sen đem đi nhưng vị thiên thần này không nói gì. Vị tỳ-kheo thắc mắc hỏi. Vị thiên thần mới nói: Người đời nghiệp ác rất nhiều như chiếc áo dơ đen, có dính chút nữa cũng không thấy. Còn tỳ-kheo giới luật trang nghiêm thanh tịnh, có chút lỗi lầm liền bị người nhận ra khiển trách. Cho nên, người tu phải luôn chánh niệm tỉnh giác và hết sức cẩn trọng nơi hành vi. Đại Chánh Tạng, quyển 02, kinh số 100, trang 490-491.

s513037892264040667_p18_i1_w233.jpeg
bottom of page