Trang Nhà < Bài Viết
Bài Viết
Xuân Thiếu Mẹ
Tết này xin hóa hạt mưa
Theo mây về đón giao thừa quê hương
Rơi trên mộ Mẹ thân thương
Đượm thêm màu cỏ thay hương cúng dường!
Hằng năm tết đến xuân về, những người con xa quê trong nước hay ly hương hải ngoại lại trở về chốn cũ nhà xưa, thăm lại mẹ cha già yếu, hay thắp lên trên bàn thờ và mộ phần mẹ cha một nén hương thơm để tỏ lòng hoài niệm và tri ân. Năm nay vì tình hình dịch bệnh, nhiều người con đã không thể làm được phần tình cảm và bổn phận này. Cho nên, bài viết này không chỉ là là tiếng lòng của bút giả, mà cũng có thể là tiếng lòng của những người con ly hương trong dịp tết năm nay. Bài viết tuy cũ, nhưng tình Mẹ và lòng con chưa bao giờ xưa cũ. Bút giả xin gởi tặng đến những người con tha hương khắp nơi nhân đầu xuân Tân Sửu.
Mùng 04 Tết Tân Sửu, Sakya Minh-Quang kính ghi.
Xuân Thiếu Mẹ
Xuân về trên đất khách, một lần nữa con lại lỗi hẹn cùng Mẹ. Con biết nơi quê nhà mắt Mẹ già vẫn mòn mõi ngóng trông con. Dù công nghệ thông tin như điện thoại, facetime, skype, yahoo messenger v.v... có phát đạt đến mức nào, cũng không thể giúp con tiếp xúc được với Mẹ bằng xương bằng thịt.
Giá như con được tận mắt nhìn Mẹ, để thấy được tóc Mẹ đã thêm nhiều sợi bạc và nếp nhăn trên trán Mẹ lại hằn sâu hơn.
Giá như con được cầm đôi tay Mẹ, đôi bàn tay nhăn nheo, khô gầy, nhiều vết đồi mồi theo cùng với thời gian; Đôi bàn tay ngày nào Mẹ đã vỗ về khi con khóc, ôm ấp khi con sợ, và dìu con bước những bước chập chững đầu đời....
Giá như con được ôm Mẹ dù chỉ một lần, để cảm nhận hơi ấm người xưa; sờ lên đôi vai gầy và chiếc lưng còng của Mẹ để ý thức sâu xa rằng chính đôi vai này Mẹ đã oằn lưng gánh nặng đời con.
Giá như.... Giá như....
Xuân về trên đất khách, một lần nữa con lại lỗi hẹn cùng Mẹ. Không biết mộ Mẹ năm nay cỏ mọc thế nào? Các anh chị có ai về thăm mộ hay không? Hay một lần nữa vì bận rộn gia đình riêng lại để mộ Mẹ cỏ mọc giăng giăng và bơ vơ giữa đồng không mông quạnh? Ước gì giờ này con ngồi bên mộ Mẹ, được thắp cho Mẹ một nén nhang, dù chỉ một nén thôi cũng đủ để lòng con ấm lại. Theo hương khói nhẹ bay, Mẹ như trở về với con cùng bao ký ức ngày xưa sống lại. Ngày xưa..., ngày xưa....
Mẹ đã đi rồi bao tháng năm
Mà sao day dứt mãi đau thầm
Canh khuya thấy Mẹ về thăm trẻ
Tỉnh giấc bên con lệ ướt đầm.
***
Xuân chẳng về trong khắp mọi nhà
Lòng người thiếu Mẹ thiếu cỏ hoa
Miếng ngon muốn để dành dâng Mẹ
Nghi ngút hương đèn luống xót xa.
Ngày mai là giỗ Mẹ. Con ngay cả "miếng ngon" hay "hương đèn" cho Mẹ cũng không có. Nhưng con biết rằng Mẹ hiểu được lòng con. Con tin rằng Mẹ rất sung sướng khi biết con mình cúng dường Mẹ bằng cuộc đời tu tập và hoằng Pháp của mình. Đôi khi con chán nản hay vấp ngã, nhớ đến Mẹ con lại đứng dậy, xốc lại tinh thần và tiếp tục bước trên con đường mà Mẹ vẫn mong con đi đến đích. Dù còn hay mất, dù ở nơi đâu, Mẹ vẫn luôn là điểm tựa cho con trong suốt cuộc đời.
Sáng nay Phật tử Diệu Hòa ở Dallas gởi tặng con bài thơ. Con xin kính dâng lên Mẹ. Bài thơ thay con nói lên ngàn vạn lời muốn nói, nhưng có lẽ vĩnh viễn không bao giờ nói hết.
Nhớ Quê
Năm tháng quen dần với gió sương
Trời đông hoa tuyết phủ ngập đường
Gió từng cơn thổi mang buốt giá
Gợi nhớ cho người xa cố hương.
Thăm thẳm trời mây biền biệt xứ
Quê nhà sao cứ mãi vấn vương
Kia ngôi mộ Mẹ nằm nơi ấy
Lạnh lẽo, hoang tàn, con nhớ thương.
Mùng 05 Tết Ất Mùi (02/23/2015)
Sakya Minh-Quang